Hoàng Vũ Luân

Tự Khúc Ru Ta (1.1)



1.1. núi non



điệp trùng chất ngất non cao

phóng tầm mắt, ngắm đêm sao lộng trời

thả hồn sương khói trùng khơi

làn gió núi, xoa thảnh thơi mắt buồn



vi vu thông réo xanh muôn

mây hoà tóc, trắng xoá nguồn thác tung

gió đêm cuộn dưới ngàn thung

gửi hương thắm, ủ một vùng đào tơ



đỗ quyên khoe sắc vu vơ

tay măng vuốt cánh thẩn thờ hồn trinh

nghiêng vai dáng ngọc lung linh

với tay ngắt nụ tầm xuân dâng người



đêm trăng cất tiếng à ơi

ru em non mãi một đời non xanh

núi cao gió mát hương lành

địa lan thoang thoảng, tay anh quạt hầu



ru em khô ngấn ly châu

quên đời bạc hạnh, luyến câu ân tình

ru em vạn giấc hồng xinh

núi cao trăng toả lung linh mắt huyền



ru em gối giấc thuyền quyên

trăm năm em nhé ru duyên chúng mình.



alt - 05082004