Hoàng Vũ Luân

Tự Khúc Ru Ta (1.7)



1.7. đô thị



- Trung -



một dải hẹp tư mùa gian khó

cõi rêu phong mãi nhớ bóng kiều

đường vô Thành Nội gió xiêu

lá me một thuở nhuộm chiều vàng rơi



sông Hương đẩy hò ơi man mác

Ngự Bình phơi tím mắt hoa sim

lạc bầy cô lẻ cánh chim

thiên di mất dấu biết tìm nơi mô



đêm nằm nhớ Tịnh hồ sen toả

buổi trăng lên tóc xoã Thiên An

thông reo cổ mộ ngút ngàn

hồn vương mấy cõi, cung vàng nay đâu



mộng hải hồ vó câu nghe mỏi

lánh Huyền Không yên cõi bụi hồng

trăng buồn gọi tiếng thu phong

mùa bão tố chuyển giấc đông lại về



bừng huyễn mộng, gối kê dựng lại

nghe phùn mưa thảm rải xuân tình

mai vàng đón nắng lung linh

tâm ru lại dịu, môi xinh lại nồng



- Nam -



“đèn Sài Gòn” đỏ mòn con mắt

vạch vô hình chia cắt nhân gian

Viễn Đông châu ngọc địa đàng

thương vùng dạ cổ hoài lang mấy mùa



giữa bộn bề gió lùa môi lạnh

con nước ròng lấp lánh sao rơi

chín dòng châu bạc gọi mời

phù sa ấm nắng ru lời phương nam



ngược quá khứ rừng tràm xanh mướt

bám đất bằng rễ đước cheo leo

đêm nghe gầm cọp, rú beo

một đời phóng khoáng đói nghèo mà vui



vòng duyên mệnh ngậm ngùi mà nhớ

tiếng đàn xưa nhịp lỡ phím chùng

trông lên kìn kịt khói um

sương đỏ lệ, chảy một vùng hư hao



trăng viễn xứ nghẹn ngào tâm rối

gió phương nam xuôi thổi về đâu

người đi nắng dãi mưa dầu

nghe dạ cổ, nhớ buổi đầu, lệ sa



vang điệu lý ngàn hoa lại thắm

lục lạc rung, tay nắm theo về

ngựa ô thẳng hướng dinh tê

trăm năm ta vẹn câu thề trăm năm



- Bắc -



đất văn hiến địa linh nhân kiệt

xuất anh hùng tiêu diệt ngoại xâm

non xanh nước biếc vọng âm

hồn thiêng sông núi trăm năm sáng ngời



từ Âu Lạc bao đời oai hiển

Mẹ Âu Cơ hồng điển còn lưu

non xa mắt nhạn bùi ngùi

làm thân con cháu đắp bồi chí trai



Thăng Long cổ linh oai hồng thuỷ

giữa ngàn mây bất lụy triều cường

rùa thiêng còn trấn Hồ Gươm

mà đêm đã phủ lạnh sương Tây Hồ



ngàn thương nhớ sóng xô biển động

gió Bạch Đằng như vọng đâu đây

Chi Lăng hãm giặc trùng vây

Nam Quan nghênh địch chẳng tày tất gan



tay gối sử bàng hoàng mộng điệp

nghe xanh rêu lạnh kiếp phong trần

rượu say tâm lạnh hồn trân

càng ngẫm càng nghĩ bần thần tích xưa.



alt - 08082004